Người sát hại bạn gái khi bị dọa chia tay vì không có
tiền chu cấp, kẻ gây án do bị khinh nghèo khó. Sự mặc cảm đôi lúc lại
tạo nên những bi kịch mà hậu quả không thể cứu vãn.
Nguyễn Hữu Mạnh Tường (28 tuổi, quê ở Cần Giuộc, Long
An) bị khoèo một chân bẩm sinh, đi lại khó khăn. Học đến lớp 8, Tường
nghỉ học, ở nhà phụ việc lặt vặt trong gia đình. Ít lâu sau, Tường theo
người quen học nghề sửa đồng hồ.
Trong một lần đi dự đám cưới một người bạn, Tường làm
quen với Thủy, học sinh lớp 8. Mối quan hệ ngày càng bền chặt. Một đêm
cuối tháng 5, Thủy đi xe ôm xuống Cần Giuộc tìm đến nhà Tường ở lại qua
đêm. Sau đêm mặn nồng, Thủy nói: "Em cần 5,5 triệu đồng để đóng tiền thi
lại hai môn học. Với lại, em muốn mua cái xe gắn máy đi lại cho tiện.
Anh cho tiền em đi".
Tường tần ngần một lát, rồi bảo: "Hay là anh cho em 2
triệu, nha. Còn 3,5 triệu, từ từ anh đưa em. Chứ anh đâu có 5,5 triệu
liền được".
Nghe nói vậy, Thủy ra chiều giận dỗi, nói bâng quơ:
"Có 5,5 triệu mà cũng keo kiệt. Thôi, em không cần 2 triệu của anh nữa,
em quen người khác để người ta chu cấp cho em đầy đủ. Khỏi phiền đến
anh".
Như người đi đường bất thần bị rơi xuống hố, Tường
hoảng loạn thật sự khi nghe Thủy đưa ra đề nghị chia tay. Anh ta van
xin, cầu khẩn, làm tất cả những gì có thể để mong Thủy nghĩ lại.
Vô tình trong lúc đi uống nước, Tường liếc nhìn trên
đầu tủ lạnh và phát hiện có con dao đang nằm trên đó. Cầm con dao trên
tay, giấu sau lưng, gã tiến đến chỗ Thủy: "Thủy à, yêu đương rồi chấm
dứt không lẽ chỉ vì 5,5 triệu hả em? Em nghĩ lại, đừng bỏ rơi anh. Anh
tật nguyền mà", Tường năn nỉ. Tuy nhiên cô gái kiên quyết từ chối.
Thủy vừa dứt câu, Tường sấn lại đè Thủy xuống giường,
vung dao. Biết Thủy đã chết, Tường còn đủ bình tĩnh xóa sạch vết máu,
cho dao vào bao nilon. Thấy cái điện thoại của người yêu, Tường nhặt lấy
tháo sim. Xong mọi chuyện, gã khóa cửa tìm cách phi tang chứng cứ gây
ra tội ác.
Sau khi bán điện thoại, Tường tìm đến nơi mẹ gã đang
bán xôi để hỏi xin 800.000. "Con vừa giết Thủy rồi. Mẹ cho con tiền, con
đi trốn", Tường nói. Người mẹ khuyên răn anh ta đầu thú nhưng anh ta
không nghe lời.
Tháng 7, TAND tỉnh Long An tuyên phạt Tường mức án tử
hình. Sau phiên tòa sơ thẩm, gã có viết đơn xin kháng cáo. Một lá đơn bị
bôi xóa, có nhiều lỗi chính tả… Lá đơn nhàu nhĩ như chính cuộc đời của
gã.
Tại tòa phúc thẩm, Tường khai, Thủy là người anh ta
yêu thương nhất trên đời. Đó là niềm hy vọng cuối cùng, nên khi bị Thủy
đòi chia tay để yêu người khác nhằm được cung cấp đầy đủ hơn về mặt vật
chất, anh ta hoàn toàn tuyệt vọng.
|
Nguyễn Mạnh Côn trước tòa. Ảnh: CAND |
Một bị cáo khác cũng trở nên phạm tội vì mặc cảm nhà nghèo là Nguyễn Mạnh Côn (28 tuổi).
Côn là con thứ trong gia đình có 5 anh chị em. Cha mất sớm, gánh nặng
áo cơm dồn hết lên vai bà mẹ. Cuộc sống túng thiếu cứ vậy mà kéo dài.
Đằng đẵng hàng chục năm trời, bám ở Sài Gòn vẫn nhà thuê chạy ăn từng
bữa. Cái nghèo như tiền kiếp bủa vây khắp phương cho đến tận kiếp này.
Côn học đến lớp 2 thì nghỉ học. Lớn lên một chút, Côn
lao vào mưu sinh phụ mẹ. "Cần câu cơm" của Côn là chiếc xe gắn máy cà
tàng, chuyên đi chở cá thuê. Ngoài ra, ai mướn gì Côn làm nấy. Tối về
nhà, có được bao nhiêu tiền Côn đều vét sạch đưa cho mẹ...
Nhà nghèo, anh mất vì nghiện ma túy, không ai dè bỉu
hay chê trách nhưng sự tự ám thị về thân phận là điều không thể tránh
khỏi. Đám thanh niên đồng trang lứa với Côn, ít nhiều khi vui miệng,
cũng trêu Côn, kiểu "Ê, Côn. Sao mày hay vậy. Người ta vượt qua chính
mình để làm giàu không khó. Còn nhà mày, sao cứ quá khó làm giàu rồi
không thể vượt qua chính mình". Trêu đùa là vô ý, nhưng lời nói như vết
khứa sâu hằn lên trong tư duy của Côn nhiều phiền muộn.
Một tối, sau khi quần quật cả ngày với bụi bặm phố xá,
với mỏi mệt công việc, Côn cùng anh Tuấn và vài người hàng xóm khác
ngồi uống bia tán chuyện. Bia vào lời ra, sau lúc bàn chuyện thiên hạ,
Tuấn quay sang đề tài cũ là… cái nghèo của Côn. Họa theo lời Tuấn, là
tràng cười rộ, câu nói thêm vào của những người ngồi chung bàn. Côn phản
ứng lời trêu chọc rất dữ dội.
Do hết mồi, Tuấn đứng lên cầm tô định bước vào nhà lấy
thêm ít đồ ăn. Tuấn vừa quay lưng đi, Côn nói với theo: "Mày sống cho
đàng hoàng nha, Tuấn. Mày đừng tỏ vẻ giàu có quá, mà anh em khinh mày,
gọi mày bằng thằng". Đáp lời Côn, Tuấn bĩu môi: "Tao có khinh anh em đâu
mà anh em khinh tao. Thằng tao khinh chỉ có một thôi, thằng đó chính là
mày".
Bị Tuấn cầm tô ném vào người, Côn chụp chai bia chọi
lại. Tuấn hơi sửng sốt, lùi lại liên tục cho đến lúc vô ý ngã đầu đập
vào ụ xi măng giữa sân nhà, bất tỉnh.
Trong phiên tòa sơ thẩm, TAND quận Gò Vấp, TP HCM tuyên phạt Côn 5 năm tù do cố ý gây thương tích.
Theo Công an Nhân dân